-Anh, 1 chú mèo rơi vào hố sâu của sự tuyệt vọng, khi tất cả những ký ức của em lấp đầy trong tâm trí. Anh đã từng khao khát mình có một trí nhớ siêu phàm, để có thể nhớ tất thảy mọi điều về em nhưng cho đến giờ phút này, anh chợt thấy hối hận vì điều đó.
-Anh không muốn nhớ đến sự hiện diện của em, không muốn nhớ đến những tổn thương mà em đã gây ra cho anh nhưng tại sao anh không thể nào quên được, những ký ức đó vẫn vò nát trái tim và tâm hồn anh từng ngày từng giờ. Anh dần như bị kiệt sức trong cuộc rượt đuổi giữa bản thân và những ký ức đó.
Giá như anh có thể ngừng yêu em thì có lẽ đến giờ phút này, anh sẽ thôi không còn bật khóc trong đêm, khi những nỗi nhớ về em trào dâng. Anh sẽ không còn những tiếng nấc trong đêm, khi vô tình bắt gặp hình bóng em trong cơn mơ nữa và thôi gào thét trong chính cảm xúc của mình, nhưng cái anh nhận lại chỉ là một màn đêm im ắng không chút tiếng động, khiến bản thân khẽ rùng mình. Những lúc như thế, anh đã từng ước có em bên cạnh để vỗ về và đưa anh trở lại vào giấc ngủ. Nhưng rồi bất giác nhận ra, tất cả chỉ là ngộ nhận.
Giá như anh có thể ngừng yêu em thì giờ anh sẽ không còn trông ngóng những tin nhắn trò chuyện và chúc ngủ ngon của em vào mỗi đêm. Và cũng sẽ không còn sự háo hức vào mỗi buổi sáng thức dậy sẽ nhận được những dòng tin nhắn yêu thương. Anh đã quá phụ thuộc vào em, anh vẫn không thể nghĩ mình sẽ có thể ổn nếu như không có em và anh vẫn không tin rằng em có thể đối xử với anh một cách nhẫn tâm và lạnh lùng như thế.
Hà Nội, ngày 26/07/2017 - MVA 06/04/2001
Giá như anh có thể ngừng yêu em thì giờ anh sẽ không còn trông ngóng những tin nhắn trò chuyện và chúc ngủ ngon của em vào mỗi đêm. Và cũng sẽ không còn sự háo hức vào mỗi buổi sáng thức dậy sẽ nhận được những dòng tin nhắn yêu thương. Anh đã quá phụ thuộc vào em, anh vẫn không thể nghĩ mình sẽ có thể ổn nếu như không có em và anh vẫn không tin rằng em có thể đối xử với anh một cách nhẫn tâm và lạnh lùng như thế.
Hà Nội, ngày 26/07/2017 - MVA 06/04/2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét